出自唐代诗人李白的《行路难·金樽清酒斗十千》
全诗赏析
金樽清酒斗十千,玉盘珍羞直万钱。(羞 通:馐;直 通 值)
停杯投箸不能食,拔剑四顾心茫然。
欲渡黄河冰塞川,将登太行雪满山。(雪满山 一作:雪暗天)
闲来垂钓碧溪上,忽复乘舟梦日边。
行路难!行路难!多歧路,今安在?
长风破浪会有时,直挂云帆济沧海。
拼音解读
jīn zūn qīng jiǔ dòu shí qiān ,yù pán zhēn xiū zhí wàn qián 。(xiū tōng :xiū ;zhí tōng zhí )
tíng bēi tóu zhù bú néng shí ,bá jiàn sì gù xīn máng rán 。
yù dù huáng hé bīng sāi chuān ,jiāng dēng tài háng xuě mǎn shān 。(xuě mǎn shān yī zuò :xuě àn tiān )
xián lái chuí diào bì xī shàng ,hū fù chéng zhōu mèng rì biān 。
háng lù nán !háng lù nán !duō qí lù ,jīn ān zài ?
zhǎng fēng pò làng huì yǒu shí ,zhí guà yún fān jì cāng hǎi 。
作者介绍
李白(701─762),字太白,号青莲居士,祖籍陇西成纪(今甘肃省天水县附近)。先世于隋末流徙中亚。李白即生于中亚的碎叶城(今吉尔吉斯斯坦境内)。五岁时随其父迁居绵州彰明县(今四川省江油县)的青莲乡。早年在蜀中就学漫游。青年时期,开始漫游全国各地。天宝初,因道士吴筠的推荐,应诏赴长安,供奉翰林,受到唐玄宗李隆基的特殊礼遇。但因权贵不容,不久即遭谗去职,长期游历。天宝十四年(755)安史之乱起,他隐